Ca khúc đầu phim: Vấn tình - Sái Hạnh Quyên
Nước sông không chứa hết những nỗi bi ai
Tháng năm ko ngăn nổi biết bao chờ đợi
Hoa xuân vốn muốn đung đưa trước gió,
Còn cát vàng lại muốn chôn vùi cả oán hận lẫn tình si
Rất mực thông minh nhưng phải vờ ngớ ngẩn
Cảnh ngộ của mình biết thổ lộ cùng ai
Yêu mà không thể yêu, gặp để rồi xa cách
Mọi chuyện chỉ như trong giấc mộng mà thôi
Nước biển chẳng bao giờ cạn,
Bầu trời chẳng thể nhìn xuyên
Chỉ có hồng trần để làm bạn mà thôi.
Ca khúc cuối phim:
Mùa thu ơi, mưa thu rơi cánh hoa trôi dạt.
Đau đớn thay khi cứ phải vô tình
Ruột như cắt chẳng biết khi nao tỉnh rượu
Kiếp này không ân hận, chỉ nuối tiếc khi lòng ta trống trải
Ai sẽ là người thông cảm với ta đây.
Kiếp sau sẽ nối tiếp duyên này
Ta sẽ cùng nàng sống bên nhau
Suốt đời ta sẽ yêu nhau mãi
Suốt đời ta sẽ ở bên nhau
Kiếp sau sẽ nối tiếp duyên này
Ta sẽ cùng nàng đi đó đây
Rũ bỏ vinh hoa trên trần thế
Chỉ mong được sát cánh cùng bay
Không thấy được chuyện tâm tư cách trở
Giữa cõi đời sống chết mênh mang
Chỉ trách trời xanh bỡn đùa số phận
Để mọi chuyện qua đi như mộng với sương bay......