Latest topics | » [Download] Game show: Kinh Thiên Động Địa Chưởng Môn Nhân (1999)Tue Nov 24, 2015 9:13 pm by supi.jetaime » Các anh chị cho em hỏi với ạSat May 30, 2015 12:46 pm by supi.jetaime » Shop DVD OnlineWed Mar 04, 2015 1:51 am by linhphi » [17/03/2014] Show "Tôi Không Phải Minh Tinh"Thu Dec 18, 2014 3:52 pm by gaconthuyhang» [2014-4-26] Tình thân vô giá, cùng Trịnh Thiếu Thu thiết lập lại tình phụ tử, Hân Nghi không hề giận qua Quan Tinh HoaThu Dec 18, 2014 3:50 pm by gaconthuyhang» phim return in Glory (vinh quy)Thu Dec 18, 2014 3:47 pm by gaconthuyhang» [16-18/06/2014] Ghi hình show "Tôi Không Phải Minh Tinh" đêm Chung KếtSat Jun 21, 2014 3:24 pm by supi.jetaime » [02/04/2014] Lễ họp mặt EYT (Hoan Lạc Kim Tiêu)Thu Apr 03, 2014 12:44 pm by supi.jetaime » [Vietsup] Adam ChengThu Mar 13, 2014 11:44 pm by gaconthuyhang |
| | Kí Ức (tác giả: VuTranHai) | |
| | |
Tác giả | Thông điệp |
---|
adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 10, 2012 10:40 pm | |
| fan bức xúc, sợ quá | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 10, 2012 11:09 pm | |
| _ Thật ngại quá, xin lỗi đã khiến em bị hiểu lầm (ngãi đầu) _ Ko sao đâu anh! – cười ngượng _ Nữa anh sẽ để ý hơn...hihi – cười _ Nếu như vậy thì thật tốt biết mấy – cô buộc miệng nói _ ....hực (đứng sững lại).....em vừa nói gì vậy – ko vui _ Em nói thật, dù chỉ mới gặp anh vài lần nhưng em cảm thấy với anh em có 1 thứ cảm giác rất đặc biệt! Em thích anh (ui ui...bạo quá) _.....im lặng.....Anh nghĩ em đã hiểu lầm. Anh đã yêu người khác rồi. Với em, cảm giác của anh chỉ xem em như đứa em gái thôi _ Nhưng cô gái ấy đâu hề yêu anh _ Đúng cô ấy ko yêu anh nhưng anh ko thể từ bỏ được tình cảm của mình dành cho cô ấy. Cô ấy là người cho anh hơi ấm nhưng cô ấy cũng là người khiến trái tim anh tan vỡ rồi. Anh ko thể chấp nhận thêm tình cảm của ai khác nữa. Xin lỗi em – trầm ngâm _......(thất vọng)em hiểu rồi.....- bước đi _.....(nhìn cô)........anh đưa em về, tối rồi con gái về 1 mình nguy hiểm lắm _ Cũng được.......(trên xe, im lặng).....mình vẫn còn là bạn đúng ko anh?? _ Nói gì ngộ vậy! Tất nhiên là vậy rồi. Đến nhà em rồi, mai gặp em ở sở. Ngủ ngon _ Ngủ ngon! Cô nhìn anh chạy xe dần lòng cô đau nhói. Cái dáng cao cao gầy ốm đó làm cô nhói lên từng cơn. Nước mắt cô rơi, lần đầu tiên cô biết khóc vì đàn ông. Người đàn ông đó, gương mặt đó, nụ cười đó, ánh mắt đó làm cô vừa hạnh phúc vừa đau khổ. Cô lại nhớ đến cái lần đầu tiên định mệnh đó, cô gặp anh. Anh chạy rất nhanh, gương mặt thất thần đụng vào cô, khiến cô chao đảo. Kịp định thần để nhìn người đàn ông đụng mình thì cô thấy anh ta là người đàn ông khá điển trai nhưng gương mặt thì rất thất thần. Chỉ có điều làm cô ngây người ra bởi người đàn ông đó. Dù gương mặt thất thần như đang thất tình nhưng đôi mắt của người đàn ông đó vẫn rất hút hồn, ánh mắt như có điện làm lòng cô xao xuyến. Và rồi đêm xuống cô mãi suy nghĩ về người đàn ông kì lạ đó. Cô mong mình được gặp lại anh, người đàn ông kì lạ đó. Và cô mừng rỡ khi biết người đàn òng đó là đồng nghiệp của mình, vậy là cô có thể ngày ngày gặp gỡ anh. Cô ko biết trong lòng cô lúc nào đã nuôi dưỡng 1 tình yêu dành cho người đàn ông đó. Và hôm nay cô đã có can đảm nói ra, dù biết người anh yêu là 1 người khác nhưng cô vẫn cho anh biết về tình cảm của mình. Thà rằng nói ra còn hơn phải giữ trong lòng mà đau khổ. “Em sẽ mãi chờ anh, dù là 1 năm 2 năm hay cả đời thì tình yêu em dành cho anh vẫn ko thay đổi”......Thật ngốc, cả Linh và Cường đều là kể ngốc, đều là kể đến sau, đều đau khổ về tình yêu..... 7h sáng tại Tập đoàn T and A: phòng chủ tịch _ Thưa ba nuôi, anh T.Anh muốn gặp ba – giọng Mai nhỏ nhẹ _ Cho nó vào đây _ (cạch)con chào ba! Ba tìm con _ uh....ngồi đi, ba có chuyện muốn nói với con! _ (ngồi xuống)ba muốn nói gì? _ Tối qua ba đã nói chuyện với Mai, ba đã nói chuyện con và Bảo Ngọc cho nó nghe, ba sẽ hủy đám cưới, con có thể tự quyết định người mình yêu. _ Cô ta đồng ý à?- nhìn ông _ Tất nhiên, nó hiểu chuyện hơn con đấy _ Cô ta nói sao _ Nó nói nó chấp nhận, ko vấn vương nữa. Ba thấy có lỗi nên đã nhận nó làm con nuôi. Sau này gặp nó nói chuyện tử tế 1 chút biết chưa _ Ba nhận cô ta con nuôi là chuyện của ba. Con chẳng ưa và tin tưởng gì cô ta. Con nghĩ đó chỉ là âm mưu của cô ta thôi. Ba cẩn thận 1 chút thì tốt hơn _ Con khỏi lo đi. Sao rồi, cô pé ấy khỏe chứ! _ Rất khỏe thưa ba. Trông cô ấy khác hơn nhiều _ Con pé đó.......(suy tư)....sẽ là người phụ nữ thành đạt nhất Hồng Kông Trung Quốc này. Cô pé ấy sở hữu trí tuệ vượt bậc mọi người, là nhân tài, nếu là con trai thì thật tốt _ Ba nói gì kì vậy! Là con trai thì con yêu ai – anh phản kháng _ ưm...ưm....biết rồi biết rồi. Ba nói nếu thôi mà....(ho)......(mệt, giơ tay đặt lên ngực)... _ Ba à, ba ko sao chứ! – lo lắng. _ Ba ko sao, công việc nhiều nên ba mệt _ Ba giảm bớt công việc lại đi. Có phải trẻ nữa đâu – càu nhàu _ Có ai gánh tiếp ba thì ba mới nghỉ được chứ - nhìn T.Anh _ Ba đâu phải ko có con trai đâu mà cứ ôm vào người làm cho cực vậy hả? _ Con đồng ý về đây phụ ba sao??? – mừng rỡ _ Ba cho con xem sơ những công việc ở đây đi, tư liệu các dự án. Để co thích nghi với nó _ Bao giờ con về, làm luôn hôm nay nhé? – trông ngóng _ Ko...ba cho con thời gian để làm quen đã. 2 tháng, 2 tháng sau con sẽ về. Trong 2 tháng con sẽ làm quen với nhịp điệu công ty va cũng vì con muốn lo cho tụi học trò thi tốt nghiệp, sắp cuối năm rồi _ Cũng được! Vậy cũng tốt. Thôi con về đi. Ba phải đi họp rồi – vui vẻ _ Chào ba
| |
| | | Cheng Siu Chow Hội viên trung thành
Posts : 1403 Points : 1475 Join date : 08/03/2011 Age : 30 Đến từ : HCMC
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sun Nov 11, 2012 8:52 am | |
| rối một chùm, Linh với Cường đều là kẻ ngốc hết chỗ nói | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sun Nov 11, 2012 9:25 am | |
| | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sun Nov 11, 2012 12:56 pm | |
| Vừa bước ra thì T.Anh đụng ngay Mai. Cô ta bước đến nhẹ nhàng _ Chào anh nuôi _ Cô đổi xưng hô nhanh thật đấy! _ Em đã suy nghĩ kĩ, tình cảm ngày xưa đã là quá khứ, em ko nên giữ nó mãi. Chúng ta làm anh em đôi khi còn tốt hơn, ít ra anh ko ghét em mà xa lánh em đến thế - hiền lành _ “Ko lẽ ba nói đúng, cô ta thay đổi rồi sao??”(ngạc nhiên)....cô nghĩ vậy thật sao??? _ Thật, em mong anh mà cô pé ấy hạnh phúc, cho em gửi lời thăm đến cô ấy _ Cảm ơn (giọng dịu lại, ko nặng nề nữa) _ “Đã trúng kế”....chào anh, em phải đi họp cùng ba nuôi! “Con người có thể thay đổi đến thế sao?”.....T.Anh vẫn ko thể hiểu được lòng dạ của đàn bà Đi chơi với nó mà T.Anh luôn suy nghĩ về những gì Mai nói. Anh ngây người ra, ko để ý gì tới lời nó nói. _ Nguyễn Tuấn Anh, anh làm gì mà ngẩn người ra thế hả? – hét vào lỗ tai anh _ Hả......muốn làm anh điếc sao? Ù tai quá đi mất (hoàng hồn) _ Em mới là người hỏi anh đấy. Nói chuyện muốn khô cả họng mà anh im ru thế hả - giận _ Anh xin lỗi, chỉ là anh đang suy nghĩ một số chuyện! _ Là chuyện gì nào, nói em nghe – tò mò _ Là thế này........................... T.Anh kể cho nó nghe chuyện ba nói và chuyện gặp Mai và thấy sự thay đổi của cô ta. Anh ko biết nên tin hay nghi ngờ cô. _ Anh muốn tin hay ko là quyền của anh! Em nghĩ, cô ta cũng ko đến nổi độc ác như anh nghe đâu. Chỉ là sự thiếu thốn tình cảm làm cô vậy thôi. Nếu cô ấy gặp người nào đó yêu mình thì cô ấy sẽ thay đổi. Nên anh đừng suy nghĩ nhiều, anh nghĩ thế nào là như vậy, đừng nghĩ người ta xấu mãi như thế. Thôi chở em về đi! Hôm nay em phải về sớm có việc Tại 1 căn nhà nhỏ gần WillSon _ Này....tôi muốn anh điều tra dùm tôi 1 người?- giọng người phụ nữ trẻ _ Lâu rồi ko gặp, điện thoại hẹn gặp đến chỉ để nhờ thế thôi à! Vậy cô muốn tôi điều tra ai – giọng người đàn ông trả lời, trông ông ta thật lạ _ Đừng nhắc chuyện cũ, đã qua rồi! Là người này......(thảy lên bàn tấm hình 1 cô gái trẻ đẹp)....tên là Dương Bảo Ngọc. Tôi muốn anh điều tra cho tôi, ngày ngày, cô ta ở đâu, làm gì, thường đi đâu nhất, theo dõi cẩn thận, đừng để ai phát hiện _ Còn gì nữa ko?? _ Anh cứ làm như lời tôi dặn đi, còn việc gì khác thì 1 thời gian nữa tôi sẽ cho anh hay _ Cô khó hiểu thật đấy! – người đàn ông nhìn Mai _ Anh ko cần biết nhiều, chỉ cần làm theo lời tôi là được, tôi sẽ đưa số tiền mà anh muốn. Nhưng anh hiểu quy tắc cuộc chơi chứ. Chuyện này tôi ko muốn anh biết đến. Hiểu chưa? – Mai lạnh lùng, trông cô ta thật đáng sợ _ Tôi biết! Tôi sẽ làm, bao giờ thì tôi bắt đầu làm việc _ Hôm nay, càng nhanh càng tốt! _ Tôi biết rồi! Chào cô – người đàn ông bước đi “Em đã thay đổi thật rồi Mai à” “Chỉ cần 2 tháng nữa kế hoạch mình sẽ thành công. Hazz lại phải cố gắng đóng kịch cho lão già đó xem. Cứ cho T.Anh vui vẻ bên cô nhóc đó 1 thời gian” .......Két.....thẳng gấp _ Chết mất thôi! – nó rên _ Xin lỗi cô chủ, do xe đằng trước đột nhiên dừng lại đột ngột nên. Tay của cô chủ ko sao chứ - tài xế hỏi nó _ Ko sao, tay cháu vẫn ko sao. Chú xuống xe xem xe đằng trước có sao ko!(tốt quá) _ Dạ biết thưa cô!(mở cửa)....cô chủ, chủ xe bước ra rồi, hình như đến chỗ chúng ta đấy _ (kịp định hình, ngước lên nhìn) “là cô ta”...... _(cốc cốc)...(cười, giơ tay ý muốn nói chuyện)... _ Bác hạ cửa xe dùm con.(nhìn cô gái) Cô tìm tôi?? – nó thắc mắc _ Có thể nói chuyện ko?? – dò ý _ Được thôi, mời cô lên xe. Bác đi uống nước nhé. Con có chuyện muốn nói với bạn! Chiếc xe mercedes đen giờ chỉ còn 2 người, không khí trong xe thật khó chịu _ “Cô ta muốn gì đây”(nghĩ thầm) _ Chị xin lỗi vì hôm trước đã quá đáng với em. Tay em ko sao chứ?? (quan tâm) _ Cảm ơn, tay tôi ko sao. Bác sĩ nói sẽ ko để lại sẹo nên cô ko phải lo. Cô gặp tôi chỉ muốn nói chuyện này thôi à? – ngước nhìn Mai, có phần hơi lạnh lùng _ Chúc em hạnh phúc! Chị đã từ bỏ việc quay về với T.Anh. Giờ chị là con nuôi của ba T.Anh, chị chỉ muốn đền đáp bác ấy. Chị ko có ác ý. Tốt rồi, chào em! – bước ra, trên mặt nụ cười gian _ Này....(nó gọi)....có duyên sẽ gặp lại chị! _ hihi “Tất nhiên sẽ gặp, tao đâu để mày yên”
| |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sun Nov 11, 2012 8:34 pm | |
| Nó ngồi đó nhìn Mai vút xe đi “ko lẽ như anh T.Anh nó, cô ta thay đổi rồi sao”....... _ Bác ơi, chở con về nhà đi bác Và nhà.....nó thả hồn với bồn tắm. Đã lâu rồi nó ko thấy thoải mái như bây giờ, ngày nào với nó cũng như thế thì thật thích. Đang thả hồn thì nó chợt nghĩ đến việc tương lai. 2 tháng nữa nó sẽ chính thức trở thành người thừa kế duy nhất của gia tộc, đầu óc nó lại rối lên. “Sao lúc trước ngu thế nhỉ! Từ nhiên lại đồng ý, hazz.....làm cuộc sống mấy năm gần đây thay đổi hết”....Đúng thật, lúc ông nó mất nó đã hứa với ông nó làm người thừa kế. 5 năm qua, nó đã phải học tập cách làm ăn, đi đứng, ăn nói, làm sao cho giống người thừa kế, cuộc sống trở nên nhầm chán nhưng nó luôn bằng lòng như vậy, ko than trách. Giờ đây nghĩ lại nó lại trách mình, nhưng giờ trách thì được gì, nó cũng phải làm công việc của nó, ko có lựa chọn, bởi con đường này là do nó chọn và bước đi..... _ Nhóc ơi, nhóc ở đâu vậy? – tiếng T.Anh gọi nó _ Nè, sao anh vào phòng người ta thế hả - nhanh chóng thay đồ bước ra _ Anh ngồi chờ cả buổi ở dưới ko thấy em xuống mới lên đây _ “hazz....lại cái tật tắm lâu của mình”.....mà anh lên đây chi dạ???? – nhìn T.Anh _ Ko nhớ hôm nay anh lại ôn bài cho à. Còn 2 tháng nữa thi rồi còn đâu _ Thôi mà....để em tự học đi! Anh ở đây em ko học được nữa mất công em lại học ko được! _ Sao lại ko học được! Anh làm gì đâu – T.Anh cười _ Lo nhìn anh đầu óc em phân tâm, thi cử tránh xa em ra á.....gặp anh là em thi rớt à! _ Trời, anh làm gì đâu mà! _ Ko biết đâu, hay anh xuống dưới nhà đi, học bài xong em xuống! Vậy nhá....đi đi mà – đẩy T.Anh ra ngoài .....Công ty WildLife: sân thượng Cường ngồi thẩn thơ suy nghĩ. Đã hai ngày rồi anh chưa ngủ ngày nào, cơ thể anh cứ ốm dần, gương mặt hốc hác. Đôi mắt vô hồn, Cường lại nhớ đến nó, nhớ da diết. “Ko biết giờ cô ấy đang làm gì.....”....dù cố gắng bắt bản thân phải quên đi nó nhưng Cường ko làm được, tình yêu anh dành cho nó đã quá lớn, khiến anh ko thể buông bỏ được. Nhìn Cường héo mòn dần, Khánh đau lòng, anh ko muốn thấy bạn mình lại ra thế này _ Cậu định như thế đến bao giờ hả? _ Mặc mình, cậu lo làm việc đi, quan tâm làm gì _ Nếu cậu ko phải là bạn thân mình thì mình đã mặc cậu rồi. Cậu trông cậu bây giờ giống cái gì hả? Cậu ko nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho người khác chứ. Nhìn cậu như thế những người quan tâm cậu sẽ rất đau lòng. Còn những vết thương trên mặt cậu, cậu cứ như thể thì làm sao mà khỏi đây _ (ngước nhìn Khánh, giơ tay tháo các vết băng trên mặt mình thật mạnh)....vậy vừa lòng chưa(chỉ vào cái vết thương đã đóng mài, sắp lành)....để mình yên có biết ko? – lạnh lùng _....(im lặng, lắc đầu)....mình ko muốn nói cậu nữa!....Mình đi đây (Khánh thất vọng bước đi) _.....Khoang đã (quay lại).....em ấy vẫn khỏe chứ, tay em ấy đã lành chưa? – nhìn xa xôi _ Quan tâm đến nó để làm gì, nó có người yêu quan tâm cho nó rồi, khỏi lo cho nó đi. Lo cho tốt bản thân mình đi – nhìn Cường _.........ừ.......(lạnh lùng) _ 2 tháng nữa nó sẽ đi rồi. Về làm người thừa kế gia tộc nên cậu nên quên tình cảm ấy đi.......mình ko muốn nói nhiều, sợ cậu lại ko bình thường mà tai nạn.(thở dài) _........cảm ơn đã cho mình biết. Nhưng cậu đừng khuyên mình nữa. Yên tâm, mình sẽ sống tốt, ko khiến cậu lo đâu! _ Bây giờ ko phải mình mình lo cho cậu, còn mẹ cậu, và Tùng Linh nữa _ Này, cậu nói bậy gì vậy! Mình và cô ấy ko có gì, đừng có nói bậy..... _ Chẳng lẽ người ta muốn gì mà cậu ko biết à......đừng gạt người gạt mình nữa _ Mình hiểu, nhưng trái tim mình chết rồi, mình ko muốn lấy cô ấy làm người thay thế, chỉ khiến cả hai đau khổ thôi. Cậu cũng đừng có nhiều chuyện mà làm tào lao à – nhìn Khánh _ ừ......ko thì ko! Chỉ cần cậu ko hành hạ bản thân nữa thì sao cũng được – Khánh bước vào trong để lại Cường ở đó ....cộc cộc....vẫn là tiếng bước chân quen thuộc đó, hôm nay Cường mặc đồ rất đẹp trai. Áo sơ mi xanh nhạt, cà vạt xanh đen có viền rất đẹp, trong Cường như 1 mỹ nam Hồng Kông. Dáng người mỏng, gầy ốm vì mấy ngày vật vả với nổi đay trong tim, nếu ko có vết thương đó có lẽ bây giờ có cả tá cô gái bao vây anh. Gương mặt hốc hác, gò má hóp sâu, trong anh xuống sắc đi rất nhiều. Nhìn anh như thế lòng Linh đau nhói, thì ra cô ở đây từ rất lâu, cô đã nghe hết những gì Cường và Khánh nói. Lòng cô đau nhói, cô chấp nhận làm kẻ thay thế chỉ cần cô thấy anh vui vẻ từng ngày, cô ko muốn nhìn thấy anh hành hạ bản thân mình như thế. Cô muốn chạy đến đó ôm anh thật chặt, nói tất cả những gì trong lòng cô cho anh biết. Nhưng cô ko làm được, nhìn anh cô ko thế làm những điều cô muốn, nên cô chỉ lặng lẽ nhìn anh và đau ở trong tim. _ Nhóc à.....hôm nay là 60 ngày kể từ lúc anh gặp em ở sân bay đó. Nhóc biết ko, ngay từ cái lần gặp gỡ đó trái tim anh đã trao cho em mất rồi nhóc à. Nhưng tại sao anh lại là người đến sau, và người đó tại sao lại là em trai của anh. Anh biết em sẽ ko bao giờ nhớ hôm nay, vì trong trái tim em chưa hề có anh. Hôm nay chiếc nhẫn này đã ko còn ý nghĩa nữa(lấy trong áo vest hộp nhẫn đỏ). Anh ngốc quá nhỉ, ừ chỉ mới biết em thôi mà nhưng anh đã làm thế rồi. Trái tim anh đã xem nhóc là người cuối cùng anh quen trong đời rồi. Nhóc à....anh mệt lắm, nhớ nhóc chết mất...anh điên mất rồi........aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.........Dương Bảo Ngọc anh yêu em! (ngụy xuống, nước mắt rơi).... Trong anh thật thảm hại, trên gương mặt ấy, những vết thương đỏ lên, gương mặt hóc hác đi nhiều hơn nữa, cầm chặt chiếc hộp nhỏ anh đau đớn. Nhìn Cường hành hạ mình Linh ko kiềm được lòng mình, cô cũng khóc, khóc vì người cô yêu.....cộc cộc......tiếng bước chân tiếng lại gần hơn nhưng sự đau khổ làm Cường ko để ý đến cô gái đang tiến gần về phía mình _ Cho anh.....(Linh cố gắng lau khô mắt, đưa chiếc khăn cho Cường) _ Là em à.....sao em biết anh ở trên này! _ Em đến đây lâu rồi, như em ngồi ở bên kia (chỉ về gốc khuất bên tay phải Cường, nơi đó có 1 cái bàn ghế và 1 ly cafe uống dở).....thấy nghe tiếng giống anh em mới qua đây _ Uhm......(nhìn xa xăm) _ Anh ko sao chứ? Vẫn còn nhớ đến sao? – cô hỏi _ Uhm.....em muốn uống cafe chứ??? _ Ko....em chỉ qua đưa anh cái này rồi đi xuống làm. Em chỉ muốn nói, anh đừng như thế nữa, hãy nghĩ đến những người xung quanh mình, hãy yêu bản thân mình hơn. Bye anh (cố gắng bước đi thật nhanh, cố gắng kiềm lòng) _ Này(Cường gọi cô nhưng cô giả vờ như ko biết bước đi)......... Im lặng, chỉ có tiếng gió thổi......Cường ngồi đó, uống ly cafe quen thuộc Double Espresso.......ngồi bật dậy, Cường cố xua đi những suy nghĩ của mình. Cười....Cường cười thật tươi....trở về nét mặt bình thường, nét mặt của 2 tháng trước....bước từng bước xuống cầu thang.......
| |
| | | Cheng Siu Chow Hội viên trung thành
Posts : 1403 Points : 1475 Join date : 08/03/2011 Age : 30 Đến từ : HCMC
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Mon Nov 12, 2012 10:47 am | |
| | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Mon Nov 12, 2012 12:02 pm | |
| Giề...tới phần hay hấp dẫn rồi nà | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Mon Nov 12, 2012 5:30 pm | |
| 1 tháng......2 tháng....3....tháng sau: tại căn nhà nhỏ _ Alo....- tiếng người đàn ông lạ _ Anh theo dõi cô ta sao rồi?? – giọng người phụ nữ _ 1 tháng gần đây cô cũng đã nghe giới truyền thông nói rồi đó! Chủ tịch tập đoàn Đĩnh Thăng đã lộ diện và đó chính là người thừa kế gia tộc họ Lê nổi tiếng. _ Đúng....nhưng việc đó thì liên quan gì cô ta – cáu _ Chủ tịch đó chính là cô gái mà cô muốn tôi điều tra. 1 tháng trước, sau khi vượt qua kì thi đại học, quản gia của cậu (cậu nó) đã giới thiệu với báo giới rằng cô chính là người thừa kế tập đoàn Đĩnh Thăng. _ Vậy trong 1 tháng qua cô ta đã làm gì??? _ Đi làm, về nhà, chủ nhật thì đi chơi với bạn trai. Còn lại thì cô ta chỉ ở nhà về công ty, đi đâu cũng có người bảo vệ theo sau _ Okie.....anh làm tốt lắm! _ Em muốn làm gì? Anh ko nghĩ em chỉ đơn giản muốn điều tra cô ta như vậy? – người đàn ông hỏi _ Phải, tôi có một kế hoạch như tôi nghĩ sẽ kiếm 1 người khác. Ko làm phiền anh đâu _ Nếu tôi muốn thì sao??? _ Anh điên sao? _ Phải, tôi điên rồi. Điên vì yêu em, đi với tôi, từ bỏ đi Mai à _ Anh im đi, nếu muốn giúp tôi thì anh đừng nói gì cả ko thì thôi! _ Được....chỉ cần em biết, có chuyện gì tôi vẫn ở bên em! _ Có chuyện gì tôi sẽ đt cho anh. Anh cứ theo dõi cô ta tiếp đi. 1 tuần nữa tôi sẽ gọi cho anh biết kế hoạch của mình _ Vậy được. Tạm biệt cô.......”Em thay đổi mất rồi! Mai ngày trước anh biết đâu rồi!” – người đàn ông ngồi dựa lưng vào ghê thở dài....làm sao anh biết được Mai?????? 7h sáng...tập đoàn Đĩnh Thăng: phòng chủ tịch, người đàn ông đi đến _ Dạ chào ngài ạ - cô thư kí lễ phép _ Chủ tịch nó ở trong đó à? – ông hỏi _ Dạ vâng! Sáng nay chủ tịch ko có cuộc họp nào hết, giờ chủ tịch đang ở trong phòng _ Được rồi....cô làm việc đi – đẩy nhẹ cửa vào Trên salong....1 cô gái trẻ, gương mặt xin đẹp đang cầm tờ báo bên cầm là ly cafe đen _ Cháu vẫn uống thứ cafe đen đắng ngét này à? – ông bước đến _ (để báo xuống nhìn)....a....cậu mới tới! Quen rồi mà cậu...hihi(cười) _ Hazz....quen gì! Từ cái hôm cậu dẫn tới WillSon thì cứ uống cái loại cafe này, đã 2 tháng còn đâu! _ Vâng....chắc tại lần đó làm con thích loại cafe này! (cầm ly lên uống) ơ....hết rồi! Cậu uống gì ko, con kêu người làm cho cậu _ Thôi thôi, cậu ko uống cái cafe của con đâu, đắng lắm _ Uống cái khác được mà, đâu phải có cafe của con đâu _ Cũng được, tùy con _(nhấn máy) Làm cho tôi 1 ly ép cam cho cậu tôi và tôi 1 ly Double Espresso ít đường – nó bảo _ Vâng thưa chủ tịch _ Này, con lại uống nữa đó à, sao ko kêu thứ khác đi – ông Hùng càn nhằn _ Con ko muốn đổi đâu! Đã quen rồi, ko có nó con ko thể tập trung làm việc được _ Uhm...nói ko lại con rồi! Cả tháng nay con đã quen với nhịp điệu của công việc chưa! Có nặng nề lắm ko con! _ Mệt quá cậu ơi, cậu về giúp con đi. Để con làm cả tập đoàn lớn sao con gánh nổi..... _ Ta ko thể giúp được, còn việc ở trường, khách sạn.....Ta sẽ nói Bách Minh về đây giúp con nhé _ Vậy còn Khách sạn, cậu đâu thể quản lí nổi – nó lo lắng _ Ta sẽ kêu Minh (trợ lý của ông) lên quản lí.....Bách Minh chỉ cần kiểm tra sổ sách hằng ngày là được! _ Được ko cậu. Anh Minh được ko??? _ Được mà nó đi theo ta cũng đã lâu, ta xem nó như con. Con yên tâm cùng Bách Minh quản lí tốt sản nghiệp của gia tộc là được – cười _ Vậy được. Để con nói nhân viên sửa 1 phòng cho Bách Minh _ Uhm.....cậu đói rồi.....ta đi ăn nhé! _ Hihi....con đã có hẹn với T.Anh rồi cậu... _ Đi được chưa em – nó vừa dứt lời thì T.Anh bước vào
| |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Wed Nov 14, 2012 10:09 pm | |
| _ Ui trời....cậu ở đâu mà tới lẹ vậy hả? – ông Hùng hỏi _ Dạ cháu mới tới (ngãi đầu) _ Anh, ta đi ăn cùng với cậu nha! Lâu rồi chúng ta ko có ăn chung! – nó bảo T.Anh _ Uhm....được đó....vậy anh xuống dưới lấy xe nhé. Hai cậu cháu xong xuống dưới nhé! – hôn vào má nó _ Coi kìa.......nó làm như ko thấy cậu hay sao ấy! Hôn ngon lành hé – ông Hùng la _ Dạ con xin bác, tại con nhớ nhóc con quá! (ngãi đầu) _ Ai là nhóc con thế! Cậu này gan nhỉ, gọi cháu tôi là nhóc con luôn đấy _ Thôi mà cậu, cậu làm anh ấy sợ kìa! Anh xuống đó mau đi,lè lè(nhìn T.Anh) _ Con chiều cậu ta quá cậu ta ăn thịt con bây giờ! – nhìn nó _ Cậu hù con mãi thôi....thôi mà....cậu bảo đói mà, sao nói chuyện hoài à. Cậu ko cho con ăn hở. Dạo này con ốm xanh lè rồi nè (chỉ vào người) _ Rồi rồi...đi liền “Sao lại ốm thế này” – phiền não bước ra Thế là cả ba đi ăn rất vui vẻ. Đã lâu rồi nó ko được tự do như hôm nay. 2 tháng ôn thi và học tập cách làm người thừa kế, nói luôn bị nhốt mình trong nhà mà trong nhà. Nó chẳng thể đi đâu, ăn uống cũng ko được ra ngoài, vì từ lúc công khai thân phận các giới báo chí luôn săn đóng nó ở mọi lúc mọi nơi để phóng vấn, khiến cậu nó lo sợ nên chẳng thể đi đâu. Hôm nay tưởng đã được thỏa mái, ai dè thư kí của nó lại điện thoại đến nói có cuộc họp gấp nên phải về ngay. Nó đành chào cậu nó và bạn trai về công ty làm việc. Đến 5 chiều thì cuộc họp mới chấm dứt.....nó mệt mỏi ngồi phịch lên ghế. Chợt nó nhớ đến 1 người, ko biết tại sao nó lại nhớ đến người này, đã hơn 3 tháng nó đã quên bén đi mất hình bóng con người này, về mà giờ đây, ngồi 1 mình với ly cafe quen thuộc nó lại nhớ đến người đó..... “Dạo này anh sống tốt ko?”....bật điện thoại, nó muốn gọi cho Khánh, nhưng rồi lại thôi “gặp chỉ khiến cả hai khó xử”.............nó thiếp đi trên ghế _ Này Cường....đi ăn với tụi mình nhé – Khánh đi với Linh gọi Cường _ Thôi.....mình muốn về nhà, các cậu đi đi – Cường mệt mỏi _ Có lần nào em và anh Khánh rủ anh có đi đâu, đã 2 tháng nay anh ko đi ăn với tụi em còn gì – Linh lên tiếng _ Anh xin lỗi, hôm khác anh đi bù. Anh về quán cafe đã...đã lâu anh ko tới đó rồi! Chào em, đi ăn vui vẻ - Cường phóng xe đi hút _ Kệ nó đi em, đừng buồn, cho nó thời gian. Ba tháng nay nó đã cố gắng vui vẻ rồi. Thời gian sẽ xóa những vết thương trong tim nó – Khánh vỗ vai Linh _ Dạ vâng. Em hiểu. Mình đi thôi anh Cường đến WillSon, đã lâu rồi anh ko đến đây làm anh có cảm giác chổ này như đang thay đổi vậy _ Chào cậu chủ! – quản lí nói _ Ưm.....công việc vẫn tốt chứ - anh hỏi _ Dạ tốt thưa cậu chủ! Cậu chủ về đây chưa, chúng em mong cậu quá! _ Xin lỗi đã ko ở đây với mọi người. Do việc cá nhân nên tôi ko ở đây. Xin lỗi _ Cậu chủ đừng nói vậy, cậu về là chúng em mừng rồi. Cậu thấy ko quán vẫn kinh doanh tốt à. Nên cậu chủ đừng lo – quản lí nói _ Cảm ơn mọi người, cho tôi cái bàn chổ cũ, 1 ly Double Espresso ít đường, rồi sao đó cứ làm việc bình thường, đừng để ý đến tôi _ Dạ vâng thưa cậu chủ! Vẫn bật tiếng nhạc của Trịnh Đại Hiệp “Một đời nắm lấy tay em”......lòng Cường như trôi theo tiếng nhạc......Cường lên tiếng gọi quản lí bật các bài nhạc của Trịnh Đại Hiệp lên cho mọi người nghe. Đang say sưa nghe thì Cường đứng dậy bước vào trong, thì ra Cường đã uống hết cafe từ bao giờ. Bước vào tự pha cho mình 1 ly cafe yêu thích..... ...Cạch....”Bản nhạc này, sao quen quá, hình như đã từng....” _ Kính chào quý khách! Mời quí khách vào trong – quản lí nói _ Cho tôi ly Double Espresso ít đường! – tiếng cô gái trẻ _ Vâng thưa quí khách Quản lí bước vào trong, trong đầu cảm thấy ngạc nhiên “Ko ngờ lại có người có sở thích kì quặc giống cậu chủ như thế”..... _ Cho 1 ly Double Espresso ít đường bàn số 3 – quản lí gọi _ Này,....cũng có người có sở thích giống tôi cơ đấy – Cường lên tiếng _ Dạ vâng(ngạc nhiên) cậu chủ ở đây sao? – quản lí bảo _ Ở bàn số mấy? Tôi sẽ đem ra, dù gì tôi cũng đang pha cho tôi 1 ly! _ Dạ bàn số 3 thưa cậu chủ! Cô gái đó may mắn thật, được cậu chủ đẹp trai nhất Hồng Kông này bưng cafe cơ đấy – quản lí ngưỡng mộ _ Thôi làm việc đi! Lu bu quá đi! – cầm ly cafe bước ra
| |
| | | Cheng Siu Chow Hội viên trung thành
Posts : 1403 Points : 1475 Join date : 08/03/2011 Age : 30 Đến từ : HCMC
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Thu Nov 15, 2012 3:21 pm | |
| cô nàng mà Cường yêu nà, chak luôn | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Thu Nov 15, 2012 5:41 pm | |
| hehe | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Fri Nov 16, 2012 9:41 pm | |
| .....cộc cộc...Cường bước ra, cả trăm ánh mắt của các cô gái nhìn anh trầm trồ _ Trời ơi, mỹ nam, đẹp trai quá đi ¬_ Đúng thật mà! y như tài tử Hồng Kông vậy á..... _ Ôi trời, sao trên đời có người đẹp thế này _ Hihi......(Cường ngãi đầu) _ hihi.....”mê trai” – người khách bàn số 3 nói thầm _ (tách)....cafe của cô – cười nhẹ _ Cảm ơn(ngước đầu lên nhìn)....anh....là anh sao?(ngạc nhiên) _ (sững sờ, kịp định thần) Chào em (cười) “Là Bảo Ngọc sao, tim mình, lại thế rồi” _ 3 tháng nay anh ở đâu vậy! Em tới đây nhưng ko gặp anh lần nào _ À(ngồi xuống ghế).....anh dọn đến nơi khác ở 1 thời gian. Hôm nay anh mới về thôi _ Ra là vậy! Trong anh ốm hơn trước nhiều quá – nhìn Cường _ hihi.....chắc tại công việc! Em đến đây 1 mình à, T.Anh đâu, nó ko đi với em sao?? _ Dạ vâng, em tan sở thì ghé đây uổng cafe, em muốn uống 1 mình nên ko có gọi T.Anh _ Ko ngờ em cũng có sở thích kì hoặc giống anh nhỉ (Nhìn ly cafe của nó) _ Hihi....em mới quen với nó thôi. Dạo này anh khỏe chứ??? Sao ko liên lạc gì với em cả? _ Hihi! Anh xin lỗi! Dạo này anh bận quá (nối dối đó)! Anh khỏe, em khỏe ko?? _ Dạ khỏe anh, mặt anh bây giờ trong đẹp trai rồi nhỉ!!(cười) _ Hihi....thế bây giờ đeo đuổi em được ko?? – nhìn nó _ (im lặng)................(nhìn ly cafe đen) _ Thôi nào, anh chọc đấy! Giờ em làm gì, anh có đọc báo, trong em đi làm rồi nhìn chững chạc hơn đấy (nheo mắt) _ Thiệt hả anh! Em thấy cũng vậy mờ! Hihi....mà chững chạc là đẹp ra hay xấu lại vậy anh – nhìn Cường _ Đẹp chứ (thình thịch)....”Dù thế nào thì em vẫn là người đẹp nhất mà anh biết” _ Alo..(điện thoại reo)...anh đến rước em nhé, em cho tài xế về rồi. Paiz paiz anh! (cười tươi, nụ cười làm anh chàng đối diện chết ngất sau 3 tháng ko gặp) _ Là T.Anh à...(hơi buồn). Nó vẫn chăm sóc em tốt chứ? _ Dạ....thôi em về nha anh! Em sẽ hẹn anh ăn cơm vào dịp khác, paiz anh! _ Uhm....chào em, cafe anh trả cho! Coi như anh mời em! Đi về đi, ko T.Anh đợi! Đứng nhìn nó lên xe lòng Cường đau nhói, đã lâu rồi anh ko như thế, vậy mà giờ đây anh lại đau vì nó nữa. Cầm ly cafe đã nguội bước từng bước nặng nề lên phòng, nhìn anh như vậy khiến nhân viên xót xa. Phú Cường hay cười ngày xưa đi đâu mất rồi, giờ chỉ là Phú Cường lạnh lùng, ít nói. _ Này,....có ai cho tui biết cậu chủ sao ko! Sao lại buồn hiu nữa rồi – 1 nhân viên nữ xót xa _ Hình như cô gái đó là người cậu chủ yêu thì phải, lại trước cậu chủ cũng đã khóc vì cô gái đó ở đây còn gì! – quản lí nói _ Trời ạ! Đẹp trai như cậu chủ mà cũng có người ko mê sao! _ Tui nghe nói cậu chủ có một tuổi thơ ko được đẹp như bao người khác, lớn lên lại như vậy, cậu ấy khổ thật đấy! _.....huhu....- đám nhân viên nữ khóc lóc ...Bịch.....”Do you know what it feels like loving someone that’s in a rush to throw you away? Do you know what it feels like to be the last one to know the lock on the door has changed?” .....Cường thả mình trên giường mà hát......vừa hát vừa đau, nước mắt Cường lại rơi từ đó. Anh buồn bã “Sao lại cho anh gặp lại em để làm gì! Trái tim anh lại vì em mà đau nữa rồi”..... _ Alo, Khánh hả! (bắt điện thoại) _ Mình tính nói với cậu mai có đoàn thanh tra đến giám sát, nhắc cậu thôi! _.................(im lặng) _ Này, cậu có nghe mình nói ko vậy? _ Mình nghe đây! – tĩnh hồn _ Cậu làm sao thế hả! Gặp gái hay gì mà như thế hả _ Ừ....gặp gái _ Ai cơ ai cơ??/ Linh hả?? _ Đừng có xàm xàm! Em gái cậu đấy......................(cúp máy ngang) “Cái thằng này!....Sao lại gặp nhau bây giờ thế này(Khánh thở dài)” Trên chiếc xe đen: _ Nãy em gặp anh hai à? –T.Anh hỏi nó _ Dạ vâng, em cũng ngạc nhiên! _ Uhm....(trầm ngâm) _ Anh ko quan tâm gì đến anh ấy sao? – tò mò _ Ko có.... _ Sao ko mà thờ ơ vậy? _ Vì.....ngày nào cũng gặp mà? (lỡ buộc miệng) _ Hả....ngày nào cũng gặp, là ý gì? – nhìn T.Anh _ Mẹ anh hay kêu anh ấy đến nhà anh để ăn cơm nên hai anh em gặp nhau thường! _ Vậy tại sao anh lại ko nói với em hả! Anh có biết là em tưởng anh ấy đã bỏ mặt em rồi ko? – giận _ Thôi mà.....anh ko biết! Chẳng lẽ em thương anh ấy à (nghi ngờ) _ Anh nói gì thế hả?(giận) ko tin em sao. Anh ấy vì em mới bị thương mà em lại sống vui vẻ như anh ấy chưa từng tồn tại, anh biết như thế là ít kỉ lắm ko hả! – giận thật _ Anh xin lỗi, anh ko biết lại như thế! Anh xin lỗi. Đừng giận anh nữa mà! _ uhm....thôi anh về đi! Khuya rồi, mai gặp anh sau – lạnh lùng bước vào, chắc còn giận, bản thân nó cũng ko hiểu tại sao nó lại nói như thế với T.Anh Nhìn nó đi vô mà lòng T.Anh rối bời, chưa bao giờ nó lại lớn tiếng như thế với anh cả, chẳng lẽ anh đã sai khi nghe lời Cường ko nói chuyện đó cho nó nghe. Anh phiền não, trông anh thật tệ làm sao!...........
| |
| | | Cheng Siu Chow Hội viên trung thành
Posts : 1403 Points : 1475 Join date : 08/03/2011 Age : 30 Đến từ : HCMC
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 10:25 am | |
| hix lại đau nữa công nhận tác giả giống má chị Cám ghê | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 11:16 am | |
| ê ê! bậy nha! thỏ gieo tiếng ác cho tác giả ko à | |
| | | Cheng Siu Chow Hội viên trung thành
Posts : 1403 Points : 1475 Join date : 08/03/2011 Age : 30 Đến từ : HCMC
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 11:34 am | |
| chứ j mà cho Cường đau hết lần này tới lần khác, ko má chị Cám thì là j | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 11:58 am | |
| khúc cuối là T.Anh mà | |
| | | supi.jetaime Hội viên trung thành
Posts : 710 Points : 737 Join date : 22/03/2012 Age : 29 Đến từ : Tp.hcm
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 3:03 pm | |
| ác quá đi, tội Cường quá á... hiz, cho Cường iu Linh đại lun đi | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 3:06 pm | |
| | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 4:03 pm | |
| _ Alo.....em kiếm tôi à! _ Gặp nhau ở nhà anh, tôi có chuyện muốn bàn với anh! 15 phút sau tôi sẽ đến nhà anh (cúp máy) Mai thay đồ lấy xe đi ra ngoài vội vã, gần bước ra cửa thì _ Mai.....con đi đâu giờ này vậy, đã 10 giờ rồi còn đâu! – ông Khanh từ trong bóng tối đi ra khiến Mai giựt mình _ Dạ....con đi uống cafe với bạn tí rồi con về (tìm lý do) _ Tối rồi còn đi đâu, mai hãy đi! _ Con lỡ hứa với bạn rồi, ba ngủ trước đi! – nói rồi đi thật lẹ, mặc cho ông Khanh gọi 10 phút sao, tại căn nhà nhỏ gần WillSon _ Em đến nhanh thật đấy, nói 15 phút mà giờ đến rồi “Cô gái đó hình như là người đã lam thương tay của Bảo Ngọc, cô ta đến căn nhà đó để làm gì chứ???” – Cường vô tình nhìn thấy Mai vì quán cafe của anh chỉ đối diện căn nhà đó _ Ko phải tại lão già ở nhà thì tôi đã ko phải chạy như bay đến đây đâu _ Uhm.....vậy thì có chuyện gì thì nói nhanh đi, cũng khuya rồi, tôi sợ em đi 1 mình về ko an toàn đâu _ Tôi cũng ko định về nhà đâu! _ Vậy em ở đâu? Giờ này đi đâu hả _ Nhà anh còn chổ ko! Tôi sẽ ở đây! _ Uhm....cũng được! Cô uống gì, uống rượu nhé – người đàn ông ân cần _ Anh vẫn thế sao Văn Khiêm(Trần Minh Nhật đóng)? Vẫn như 2 năm trước à _ Phải, chắc do em mà tôi như thế này! Vì em nên tôi xơ xác thế này _ Cần gì phải vậy chứ! Anh còn gia đình,đường đường là 1 cậu chủ khách sạn Trí Thông, sao lại phải sống như vậy _ Vì tôi yêu em! Vì em tôi có thể bỏ tất cả những gì tôi đang có, tôi chỉ cần em! _ Tôi ko đáng đâu! Tôi là đàn bà độc ác, anh bây giờ hối hận cũng còn kịp, tôi sẽ tìm người khác. Tôi ko muốn làm hại anh _ Ko sao, là do tôi tự nguyện. Em muốn làm gì? _ Nhưng nếu thất bại sẽ hủy cả tương lai anh! _ Tôi ko quan tâm, cũng mặc kệ. Chỉ cần cô muốn, và đều đó khiến em vui vẻ tôi sẽ làm _ Được...tôi đã nói rồi, nếu anh vẫn muốn thì tôi sẽ làm! _ Được....em nói đi! _ Tôi muốn anh bắt cóc cô gái mà tôi muốn anh đã theo dõi mấy ngày nay. Cắt 1 miếng tóc và lấy máu của cô ta gửi đến người bạn trai yêu quí của cô ta. Sau đó tống tiền gia tộc của cô ta. Tôi muốn cô ta phải thật khổ sở! _ Nhưng biết nhót cô ta ở đâu, làm sao bắt được cô ta _ Yên tâm, tôi sẽ có cách. Anh hãy chuẩn bị 1 chiếc xe chở hàng, vừa để nhót cô ta trong đó, dụng cụ cần thiết thôi! _ Có cần phải làm vậy ko Mai? _ Cần, tôi hận cô ta, cô ta đã kiếp hết tất cả những gì tôi có, nên tôi ko muốn cô ta xuất hiện trên đời này nữa! _ Em còn tôi mà, đi với tôi, dẹp bỏ thù hận đi! Chúng ta sẽ sống cuộc sống mới – Khiêm khuyên cô _ Đừng khuyên tôi. Tôi chỉ hỏi anh có làm hay ko! Nếu làm thì đừng nói gì hết, cứ làm theo lời tôi nói đi! – trừng mắt nhìn _ (bất lực) tôi sẽ làm theo ý em! Bao giờ thì bắt đầu _ Bắt đầu liền vào ngày mai! – uống rượu, cười tham hiểm _ Được thôi! Cô ngủ đi, tôi đi mua vật dụng và thuê xe. Đừng uống rượu nhiều ko tốt đâu? Ngủ sớm đi! Tôi đi sẽ về ngay _ Biết rồi, đi đi (vẫn tiếp tục uống) Khiêm thay đồ bước ra, như 1 con người hoàn toàn mới, đẹp trai hơn lúc ở nhà rất nhiều. Anh đi mua những gì Mai đã dặn. Điên thật mà, dù biết điều mình làm là sai như anh vẫn làm. Có lẽ anh yêu cô ta quá rồi. Còn Mai, cô ngồi uống rượu mãn nguyện ở nhà Khiêm, ngày mai thôi cô sẽ khiến T.Anh đau khổ suốt đời. 3 tháng qua cô ta đã phải nhẫn nhịn cái nhìn ko thiện ý của T.Anh chỉ muốn lấy lòng anh, và giờ cô đã thành công, T.Anh cứ tưởng cô là phụ nữ hiền lành, cô em ngoan ngoãn, mà ko hề biết âm mưu thâm độc của cô! Đắc ý, cô quên lời Khiêm cứ uống mãi rượu, từ chai này đên chai khác đến khi ko còn kiểm soát được mình nữa. Cô cảm thấy đầu mình thật nặng, cố gắng đi lên giường thì chợt té. Đúng lúc đó thì Khiêm về, thấy cô say xỉn thì anh biết ngay cô đã ko còn biết gì nữa, vội đến đỡ cô dậy _ Sao lại ko nghe lời thế này, bảo mà ko nghe lời sao? _ Hơi......ko có mà(mơ màng)....tôi muốn uống nữa, uống đi, uống nữa đi.....bay bay!(mất kiểm soát) _ Đừng uống nữa, nào, tôi đỡ em lên giường! (dìu Mai vào phòng) _ Đừng mà, muốn uống nữa....(vẩy dụa) Đang dìu thì Mai vẩy dụa đòi uống tiếp khiến Văn Khiêm ko đứng vững, cả hai đều té trên giường. Văn Khiêm nằm lên người Mai khiến tim anh cứ đập ko ngừng. Còn Mai thì nhìn Khiêm tưởng là T.Anh nên cứ ôm sát Khiêm. Khiêm cố gắng thoát ra nhưng kêu réo _ Anh tính bỏ em sao(rơi nước mắt) _ Tôi..... _ Đừng đi, đừng bỏ em (ôm chặt hơn) Ngước lên nhìn Mai, trong cô thật đẹp. Gần 1 chút.....Mai ôm lấy đầu Khiêm mà hôn, nụ hôn thật nồng nàn. Và chuyện gì tới thì cũng tới.
| |
| | | supi.jetaime Hội viên trung thành
Posts : 710 Points : 737 Join date : 22/03/2012 Age : 29 Đến từ : Tp.hcm
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 5:04 pm | |
| è hèn... chuyện gì là chuyện gì zạ =)) | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 5:42 pm | |
| Giời giời.....Pi tự hiểu đê....k thể nói kĩ | |
| | | Cheng Siu Chow Hội viên trung thành
Posts : 1403 Points : 1475 Join date : 08/03/2011 Age : 30 Đến từ : HCMC
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 5:59 pm | |
| =)) cái chiện này thỏ cũng hem cóa hỉu, giải thik đi má chị Cám àh | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sat Nov 17, 2012 7:45 pm | |
| giời giời...nó giống giống như của thỏ á....có cái thỏ ko làm được của kany làm được | |
| | | adam1997 Hội viên trung thành
Posts : 730 Points : 738 Join date : 02/07/2012 Age : 27 Đến từ : Việt Nam
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) Sun Nov 18, 2012 9:55 am | |
| 7h sáng, đồng hồ reo in ỏi, Văn Khiêm loạng choạng tắt chuông, quay qua thì đã ko thấy Mai đâu. Chỉ thấy trên bàn để 1 mảnh giấy “Chuyện hôm qua xem như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Anh ở nhà đi, khi nào làm việc, tôi sẽ điện thoại cho anh”. “Hực.....em xem tôi là gì hả!” Khiêm chỉ cười nhẹ, thì ra anh chỉ là người thay thế của Mai. Nhưng biết làm sao khi anh quá yêu cô ta rồi! Tại T and A, phòng giám đốc nơi T.Anh làm việc: cốc cốc _ Vào đi! – T.Anh nói _ Chào anh! Cafe của anh đây – Mai ngoan ngoãn _ Cảm ơn em – cười _ Anh ơi, chủ tịch đâu rồi ạ. Nãy em ko thấy?? _ Ba đi họp rồi em! Có gì ko vậy? _ Tối qua em đi uống cafe với bạn tối quá nên ngủ lại nhà bạn mà ko báo với ba, ko biết ba có giận ko _ Em nhắn tin cho ba đi! Chắc ba ko giận đâu mà _ Dạ(móc đt ra)...ấy chết, đt em hết pin rồi, anh đưa em mượn đt anh đi! – năn nỉ _ Được rồi, nè – ko nghi ngờ _ “Thành công rồi” cảm ơn anh. Cô giã vờ nhắn tin cho ông Khanh và nhắn thêm 1 tin cho Bảo Ngọc, hẹn Bảo Ngọc 10h đến khu núi phía sau biệt thự của ông Khanh, nơi ít người lui tới. Sau đó giả vờ vui vẻ trả đt lại cho T.Anh, còn T.Anh thì ko hề có một chút nghi ngờ gì. Còn nó, sao khi nhận được được tin nhắn của T.Anh thì ko nghi ngờ gì hết, mà chuẩn bị để đến cuộc hẹn. Bảo thư kí hủy bỏ những cuộc họp của chiều nay và làm thì nhanh để đến chổ hẹn gặp người yêu, mà ko hề biết mình đang đi vào nơi nguy hiểm. _ Này, chuẩn bị đi khoảng 10 giờ thì anh đến khu rừng sau núi gần biệt thư của ông Khanh chờ tôi, khi nào tôi ra hiệu thì hành động, nhớ đừng để ai nghi ngờ _ Tôi biết rồi, cô yên tâm – lạnh lùng Khu rừng sau núi: nó lái xe như bay đến chổ hẹn, hôm nay nó ko để tài xế chở mà tự đi 1 mình! Đến nơi nó bước đến nhưng chẳng thấy ai, chỉ thấy vắng vẻ, ko có lấy một bóng người _ T.Anh ơi, T.Anh....anh đang ở đâu vậy? – nó gọi như ko ai nghe cả _ T.Anh ơi....trả lời em đi – lo lắng _ Đừng gọi nữa....ở đây chẳng có ai nghe đâu – Mai lạnh lùng bước ra _ Ủa chị Mai, sao chị lại đến đây! Sao chị lại biết..... _ Là T.Anh kêu tôi đến đây! Sao, thất vọng à, đừng kêu nữa, T.Anh anh ấy sẽ ko đến đây đâu? Anh ấy gặp lại cô đâu _ Tại sao, tại sao anh ấy lại ko đến đây! Anh ấy đã hẹn em đến đây mà _ Do anh ấy mềm lòng sợ làm cô buồn nên kêu tôi đến đây, nói chuyện cho rõ với cô! _ Ý chị là sao? _ Cô ngốc quá! Vậy cũng ko hiểu sao hả? T.Anh chẳng hề yêu cô đâu, anh chỉ xem cô là món đồ chơi thôi. Anh ấy chỉ yêu tôi thôi _ Chị im đi, chị nói dối, ko hề có chuyện đó! Anh ấy ko phải là hạng người đó – la lớn, ôm đầu _ Tôi cứ nói đấy. Bộ cô nghĩ tự nhiên anh ấy nghỉ nghề giáo viên yêu thích về công ty à. Tất cả chỉ vì tôi thôi. Vì tôi ở đó nên anh ấy về để chúng tôi được gặp nhau thường xuyên thôi! Anh ấy hối hận vì ngày xưa đã chọn sự nghiệp mà ko chọn tôi, giờ anh ấy đã ở bên tôi! Cô tự bỏ đi, T.Anh ko hề yêu cô đâu, cô cút đi! _ ko....ko....ko bao giờ! Tôi ko tin, T.Anh ko phải như thế! Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa(bỏ chạy) _ Văn Khiêm, bắt cô ta lại _ Khiêm bước ra, dùng khăn bịt miệng nó lại, do có thuốc gây mê nên nó ngất đi!(đánh rơi cái điện thoại trong gốc cây) _ (đỡ lấy nó) giờ làm gì với cô ta???(nhìn Mai) _ Đưa cô ta lên xe, rồi chở cô ta đến căn nhà kho bị bỏ hoang của tập đoàn T and A đi, ko ai qua lại nên ko để ý tới đâu! Anh đến đó trước, trói cô ta lại, tôi sẽ đến sau! _ Em tính đi đâu???? _ Về bên T.Anh một lát, ko anh ta nghi ngờ ? _ Uhm....vậy tôi đợi cô ở đó Nói rồi 2 người chia tay nhau, Khiêm trói nó lại chở đến căn nhà kho hoang tàn. Còn Mai, cô trở về công ty như ko có gì xảy ra, và hài lòng với kế hoạch của mình. Chỉ có điều nằm ngoài kế hoạch của cô chính là Cường đã đi đến đó sau khi cô vừa rồi khỏi, và Cường đã bắt gặp cô chạy xe ra. Thì ra Cường cùng đối tác đến đây để bàn bạc việc làm ăn, công ty của Cường tính học tác xây 1 trại nuôi gà ở nơi đây, để tránh nơi đây bị bỏ hoang. Cường thấy lạ là sao Mai lại đến đây, nhưng vì công việc mà Cường ko để ý tới. Bàn bạc kế hoạch xong, Cường tạm biệt khách hàng rồi mừng rỡ điện thoại cho nó. Thói quen rồi, có chuyện gì vui mừng người đầu tiên anh muốn nói ko ai ngoài nó. Nhưng điện mãi ko thấy ai bắt máy, Cường tính tắt chạy đến công ty nó thì Cường nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ phía dưới gốc cây. Lạ thay tiếng nhạc kêu chung với điện thoại anh, anh tắt thì tiếng nhạc cũng ngừng, thấy lạ Cường bước tới xem thì thấy 1 chiếc điện thoại. Cầm lên Cường giựt mình vì đó là điện thoại của nó. “Bảo Ngọc à, Bảo Ngọc, em đang ở đâu, Bảo Ngọc”.....Cường gọi tên nó nhưng ko thấy trả lời, lòng anh lo lắng, hoảng hốt, Cường gọi mãi tên nó nhưng chẳng nghe tiếng ai trả lời. Cố gắng bình tĩnh anh mở điện thoại nó ra xem, thì thấy tin nhắn của T.Anh gửi cho nó gặp ở đây. Cường lao thẳng ra xe chạy đến công ty T.Anh
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Kí Ức (tác giả: VuTranHai) | |
| |
| | | | Kí Ức (tác giả: VuTranHai) | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |